Sông Fraser là con sông lớn nhất tại British Columbia, Canada, bắt nguồn từ đèo Fraser gần đỉnh Robson tại núi Rocky và kéo dài 1,375 km tới vịnh Georgia tại thành phố Vancouver. Đây là con sông dài thứ 10 ở Canada. Con sông được đặt tên theo Simon Fraser, người dẫn đầu một đoàn thám hiểm đại diện cho công ty North West bắt đầu từ nơi mà ngày nay gọi là Prince George ra tới cửa sông.
Lưu vực sông Fraser có diện tích 220,000 km2. Nguồn của nó là một con suối chảy nhỏ giọt tại hẻm Fraser. Con sông sau đó chảy về phía bắc tới quốc lộ Yellowhead và phía tây qua đỉnh Robson tới núi Rocky và thung lũng Robson gần Valemount. Sau khi chạy về phía tây bắc qua bắc, nó chuyển hướng sang phía nam tại đường chuyển tải Giscome, gặp sông Nechako tại thành phố Prince Geogre, sau đó tiếp tục đi về hướng nam, dần dần cắt sâu vào cao nguyên Fraser tạo nên hẻm núi Fraser từ hợp lưu của sông Chilcotin, gần thành phố William Lake, ở phía nam. Nó được nhập vào bởi sông Bridge và Seton tại thị trấn Lillooet, và sông Thompson ở Lytton, nơi mà nó tiếp tục chảy về phía nam tới khi được khoảng 40 dặm (64km) về phía bắc của vĩ tuyến 49, vị trí biên giới của Canada với Hoa Kì.

Từ phía nam Lytton, nó chảy qua một hẻm núi sâu hơn giữa dãy Lillooet của núi Coast ở phía tây và núi Cascade ở phía đông. Hell’s Gate nằm ở vùng hạ lưu của thành phố Boston Bar, một phần cắt nổi tiếng của hẻm núi nơi những vách núi thu hẹp lại đáng kể, làm cho khu vực nước sông chảy qua chỉ rộng 35m. Hệ thống cáp treo đưa khách tham quan qua sông, một điều đặc trưng không thể thấy tại tuyến đường cao tốc chính. Simon Fraser đã buộc phải vượt qua những khe hẹp trong chuyến đi của mình tại hẻm núi vào tháng 7 năm 1808. Tại Yale, ở phần đầu tiên của cuộc khảo sát, hẻm núi mở ra và con sông rộng hơn, dù không có nhiều vùng đất thấp ở xung quanh cho tới Hope, nơi mà con sông chuyển hướng về phía tây và tây nam tới một thung lũng đất thấp màu mỡ, hay còn được biết đến là thung lũng Valley. Nó chảy qua Chilliwack, hợp lưu của sông Harrison và Sumas, rẽ về hướng tây bắc tại Abbotsford và Mission, một lần nữa trở về hướng tây nam về phía tây của New Westminster, tách ra thành nhánh sông phía bắc, ranh giới phía tây nam của thành phố Vancouver, và nhánh sông phía nam, nơi phân định ra thành phố Richmond từ thành phố tự trị Delta.

Thành phố Richmond nằm trên hòn đảo lớn nhất tại Fraser, đảo Lulu và đồng thời nằm trên đảo Sea, nơi có sân bay Vancouver; điểm tận cùng phía đông của đảo Lulu nằm trong thành phố New Westminster được gọi là Queensborough. Nằm ở nơi thấp nhất Fraser, trong những hòn đảo nhỏ khác, đó là đảo Annacis, khu vực cảng và công nghiệp quan trọng, liền kề về phía đông nam với nơi tận cùng phía đông của đảo Lulu (đảo Sea, Lulu và Annacis nằm ở giữa nhánh sông phía bắc và phía nam. Các đảo đáng chú ý khác ở vùng hạ lưu Fraser là đảo Barnston, Matsqui, Nicomen và Sea Bird. Một số đảo còn lại nằm về phía ngoài cửa sông, đáng chú ý nhất là đảo Westham, nơi bảo tồn các loài chim bị săn bắn, và đảo Iona, nơi đặt nhà máy nước thải chính cho thành phố Vancouver.

Sau 100km, một vùng đồng bằng được hình thành nơi mà đổ vào eo biển Georgia nằm giữa đất liền và đảo Vancouver. Vùng đất phía nam thành phố Vancouver gồm thành phố Richmond và Delta, nằm trên vùng đồng bằng ngập lũ. Các hòn đảo của đồng bằng gồm Iona, Sea, Lulu, Annacis, và vô số các đảo nhỏ khác. Trong khi đa số các lưu vực thoát nước nằm trong British Columbia, một phần nhỏ lại nằm ở bên kia biên giới quốc tế tại Washington của Hoa Kỳ, cụ thể là thượng nguồn nhánh sông Chilliwack và Sumas. Phần lớn vùng đất thấp Whatcom County, Washington là một phần của vùng đất thấp Fraser và được hình thành bởi lớp trầm tích lắng đọng từ sông Fraser, mặc dù phần lớn thành phố không nằm trong lưu vực thoát nước Fraser.

Giống với hẻm núi sông Columbia ở phía đông của Portland, Oregon, sông Fraser khai thác địa hình hở ở giữa hai dãy núi tách khí hậu lục địa (trong trường hợp này là của lục địa British Columbia) ra từ khí hậu ôn hòa gần bờ biển. Khi một vùng áp cao từ Bắc cực di chuyển tới nội địa British Columbia và một vùng áp thấp tương đối gặp nhau tại khu vực Puget Sound và eo biển Georgia, khối không khí lạnh Bắc cực tăng tốc về phía tây nam qua hẻm núi Fraser. Những luồng gió này có thể lên tới vận tốc 60 tới 80 dặm một giờ (97 tới 130km/h) và có lúc vượt quá 100 dặm một giờ (160 km/h). Nó thường thổi tới Bellingham và đảo San Juan, được làm mạnh thêm bởi dòng hải lưu nóng tại eo biển Juan de Fuca.
Cửa sông là một địa điểm quan trọng trong trọng mạng lưới bảo tồn chim biển Tây bán cầu.

Sông Fraser đang bị khai thác nghiêm trọng bởi con người, đặc biệt là tại hạ nguồn của nó. Bờ sông là khu đất nông nghiệp màu mỡ, nước của nó được sử dụng trong các nhà máy làm bột giấy và một vài con đập ở một số nhánh sông phụ được sử dụng để làm thủy điện. Dòng chảy chính của sông Fraser chảy liên tục một phần bởi lượng lớn trầm tích làm tuổi thọ của con đập ngắn đi, nhưng chủ yếu là bởi sự phản đối mạnh mẽ từ ngành thủy sản và những mối quan tâm khác về môi trường.
Vùng đồng bằng của con sông, đặc biệt là tại khu vực vịnh Boundary, là điểm dừng chân quan trọng của các loài chim nước di cư.
Sông Fraser được biết đến với việc đánh bắt cá tầm. Một con cá tầm thông thường cân nặng khoảng từ 30 đến 100 pounds (~ 13.62 - 45.4kg). Một con cá tầm lớn cân nặng vào khoảng 1,100 pounds (~ 499.4kg) và dài 12 feet, 4 inches được bắt và thả tại sông Fraser vào tháng 7 năm 2012. Nó là con cá nước ngọt lớn nhất từng được bắt bằng cần câu tại Bắc Mĩ và có thể có tuổi thọ cao nhất.
Sưu Tầm |